Ban Quản Trị

Thư từ bài vở xin gởi về:
Nguyễn Điền: nguyendienhl@gmail.com - Nguyễn Lê Hiếu: lehieunguyen91@gmail.com - Triều Nguyên: baolongspkt@gmail.com, luongdienhaison@gmail.com, ngkhacphuoc@gmail.com


Thứ Bảy, 30 tháng 3, 2013

TÂM TÌNH CỦA TÔI - Đặng Xuân Diệu

        TÂM TÌNH CỦA TÔI

      Về hưu khi tóc còn xanh

Tôi yêu cuộc sống trong lành nước non,
      Trời thu vằng vặc trăng tròn
Nửa soi vườn mộng, nửa vờn hoa mơ.
      Nguyên tiêu dào dạt trang thơ,
Dưới dàn thiên lý hương đưa ngọt mềm
       Bên bếp lửa, bên ánh đèn
Vui chung hạnh phúc sang hèn quanh ta.
      Nồm lên hay hảy chiều tà
Hít căng buồng phổi, đậm đà tình dân
      Sông Ô sóng lượn trong ngần
Câu hò mái đẩy thuyền dâng cá đầy,
       Xuân về con cháu sum vầy
Hương thơm báo hiếu canh chầy võng đưa.
       Trời khi nắng có khi mưa,
Quê hương trăm nỗi thoáng đưa trước thềm
       Về già vui thú điền viên
Bỏ ngoài tai những ưu phiền không đâu
       Sống vui, sống khỏe bền lâu
Vườn cây say trái dưới bầu trời xanh
       Cây lành thì trái cũng lành
Nên trồng cây đức để dành về sau
       Đức -Tài Bác dạy từ lâu
Tôi nguyện mãi mãi ghi sâu trong lòng.

                                      Đặng Xuân Diệu


VỀ VỚI HẢI LĂNG - Nguyễn Điền

    VỀ VỚI HẢI  LĂNG

Nắng rủ nhau về ươm cỏ cây,

Gió reo lồng lộng bóng cây gầy.
Đất trời thanh thản xanh không tưởng
Ngỡ, chỉ mình riêng một cõi này.
              * * *
Lá đàn, gió hát tâm hồn say
Lời thơ ấp ủ bấy nhiêu ngày.
Bâng khuâng bướm lẻ chiều thơ thẩn,
Tím trời hoang, nhớ thoáng vơi đầy.
                * * *
Hải Lăng, Hải Lăng gió với mây
Hàng cây xanh lặng chút nghe này,
Lời thơ xin nối ngày gặp lại
Riêng gửi về đây một thoáng say.

                                           Nguyễn Điền

BÊN DÒNG SÔNG Ô LÂU - Khắc Triết

   
Ô Lâu sông nước ân tình.
Cây đa bến cộ đã thành ca dao
Thuyền ai đậu ở bến nào
Có qua Mỹ Chánh, có vào chợ hôm

ĐÊM Ô LÂU - Nguyễn Hữu Trung

       ĐÊM Ô LÂU

    "Trăm năm dẫu lỗi hẹn hò

Cây đa bến cộ con đò khác đưa
     Trăm năm bến cộ còn  lưa.
 Con đò đã thác năm xưa tê rồi"
      Bến cộ mồ côi
      Sông bên bồi bên lỡ
Ai lấp vành trăng còn một nữa
Để bây giờ bàng bạc nỗi đau
Giờ trở mình quặn thắt giữa đêm thâu
Vách đá cô đơn nỗi lòng tê tái
Người xưa biết bao giờ gặp lại
Con nước đầy vơi hờn tủi bao ngày.

                                 Nguyễn Hữu Trung


Thứ Sáu, 29 tháng 3, 2013

THÚ SƠN THÔN (thơ mời họa) - Trần Ngộ


Thơ mời họa:
THÚ SƠN THÔN 

Giao hòa thơ nhạc để nhau nghe
Âm điệu sóc buôn cứ tọ tè
Cam quýt đầy nương không chắn đậy
Chanh bòng khắp rẫy chẳng ngăn che
Hoàng hôn cu núi gù gù gụ
Rạng sáng gà rừng gáy tẻ te
Cảnh sống sơn thôn nhiều thú vị 
Hàng cau lấp loáng bóng trăng lòe

Trần Ngộ 
Lâm Đồng


Các bài họa:
PHẬN LÀNG


Quê đây ngày ấy mãi còn nghe
Nhà cửa có mô đủ nóc tè
Bão lũ mưa chan không liếp đậy
Nam lào nắng xối chẳng phên che
Triệu lần khách đến mời dừng lại
Mấy bận giặc về đuổi chạy te
Chim đậu đất lành nay khởi sắc
"Luống cày lên sỏi" cũng ưa lòe

LÊ ĐĂNG MÀNH
HẢI LĂNG QUẢNG TRỊ 


TRƯA LÀNG ĐÔNG NAM BỘ

Âm hưởng làng quê thử lắng nghe
Xe hơi xa vẳng tiếng còi hè
Rẫy vườn hàng dậu cao ngăn chặn
Nhà cửa cổng trường chín chắn che
Chim chích chuyền cành kêu ríu rít
Mái tơ tìm trống chạy le te
Giấc trưa nhịp sống như trầm lắng
Những tối không trăng đốm lập lòe

HỒ TRỌNG TRÍ
BÀ RỊA VŨNG TÀU 


QUẢNG BÁ SAY

Quảng bá của anh cũng dễ nghe
Âm thanh hòa quyện nhạc ti tè
Ăn mừng hoa trái mùa thơm ngát
Sum họp giao hòa dưới mái che
Gió biển Vũng Tàu thường vẫy gọi
Gà nhà thức dậy gáy te te
Phố phường sôi động người xe cộ
Dân dã nghiền thơ thích lập lòe

HOÀNG KINH
BÀ RỊA VŨNG TÀU 

Thứ Tư, 27 tháng 3, 2013

ĐỌC BÀI RAU XÔỘC XOẠC NÊN NHỚ RAU TONG! - LÊ ĐĂNG MÀNH


TẢN MẠN RAU TONG!

   Thuộc họ Rong nhưng sống đời tinh khiết chỉ mọc ở “trằm, bàu” nước chảy, thân mềm ẻo lả thả tóc bồng bềnh theo dòng nước. Là món ăn dân dã của người quê đôi bờ sông Ô Lâu thuộc Bắc Thừa thiên - Huế và Nam Hải Lăng, là cây trời cho khỏi trồng mọc nhiều ở dưới đáy sông hồ vùng nước ngọt có đất pha cát trắng tinh như “trằm, bàu” ở thôn Niêm thuộc xã Phong Hòa - Thừa thiên Huế thu lượm trong mùa thu đông mò tìm rất khổ cực, bán nhiều ở chợ Hôm Ưu Điềm (chợ chiều Ưu Điềm) và các chợ nhỏ ở những vùng phụ cận. Vì mang thân phận “rong” nên giá rất “bèo”.

HẸN ANH (thơ mời họa ) - TIẾNG VỌNG (Trương Đình Đăng)



HẸN ANH

Ba sáu năm rồi thấm thoát qua
Đường dài dục ngựa lướt phong ba
Trông ra bằng hữu còn thân ái
Ngoảnh lại đệ huynh vẫn cảm hòa
Bút đậm tình trao lời mực thắm
Nghiên nồng nghĩa gởi ý son pha
Bao giờ trở lại trời quê mẹ
Nhấp chén rượu hồng bạn với ta !
Nhấp chén rượu hồng bạn với ta
Hàn huyên tâm sự dưới trăng tà
Mai về quê bạn tha hồ hát
Mốt tới làng mình mặc sức ca
Thương buổi chia tay người ở lại
Nhớ ngày cách mặt kẻ xa nhà
Câu thơ rớm lệ đôi dòng chảy
Cay đắng qua rồi cứ nhẫn nha

Trần Ngộ Bảo Lộc Lâm Đồng
thỉnh mời quý thi huynh họa
(thể thơ liên hoàn)



TIẾNG VỌNG


Năm tháng đường đời vun vút qua

Con thuyền vận số lướt yên ba
Quê nhà bạn gởi lời ưu ái
Cố quận mình chúc tiếng thuận hòa
Nhau rốn thiêng liêng hoài tưởng nhớ
Nghĩa tình sâu nặng nỡ phôi pha
Vẳng nghe hương rượu làng KIM* nhắn
Tiếng vọng như chừng mẹ gọi ta 
Tiếng vọng như chừng mẹ gọi ta
Về đây hội ngộ giữa chiều tà
Mời anh xướng nhạc vui lời hát
Thỉnh đệ giao đàn lạc điệu ca
Từ buổi tha phương luôn nhớ chốn
Bao ngày viễn xứ mãi thương nhà
Lòng đau quặn thắt rơi dòng lệ
Cạn chén ân tình thỏa ước nha !

TRƯƠNG ĐÌNH ĐĂNG (cán bộ hưu trí)
Quê quán: TRIỆU  ĐỘ, TRIỆU PHONG

*Làng Kim Long thuộc xã Hải Quế, huyện Hải Lăng, Quảng Trị. Rượu Kim Long nổi tiếng là ngon.

Thanh thanh rau xôộc xoạc - Nguyễn Phúc (Báo Sài Gòn Ẩm Thực)

Trong một chuyến đi cứu trợ người dân huyện vùng trũng Hải Lăng (Quảng Trị) sau mùa lũ 2010, tôi được dân địa phương cho nếm thử một loại rau mà đọc tên líu cả lưỡi: xôộc xoạc.

Đem thứ rau trong bài vè hàm ý chê bai của dân vùng nam Hải Lăng xưa “Chán chi rau mà ăn rau xôộc xoạc/Chán chi bạc mà tiêu bạc Đông Dương..." ra mời nhà báo, có người can vì “có hơi thất thố”. Nhưng ông lão tuổi ngót tám mươi Hồ Sỹ Xoang độp ngay: “Quý mới mời chú ấy. Xưa người ta đặt vè vậy chứ chừ dễ chi có mà ăn”. 

Thứ Hai, 25 tháng 3, 2013

EM LƯƠNG ĐIỀN - Nguyễn Thanh Bá



Tôi quen người em gái
Có nét đẹp hồn nhiên
Ở trên thôn LươngĐiền
Đường ra cua Hà Lộc

Xưa mỗi lần nghỉ học
Tôi thường lên thăm em
Hai đứa đứng bên thềm
Nhìn hoa – lòng bối rối
Nỗi tâm tình khó tỏ
Bày nói chuyện bâng quơ
Tôi trao em bài thơ
Tuổi học trò bé bỏng
Tỏ bày bao ước vọng

Rồi ngày tháng trôi qua
Tôi theo học trường xa
Ít về quê thăm viếng
Mỗi lần về tìm đến
Thăm em đứng bên thềm
Tâm sự cùng với em
Nhìn hoa mà bối rối

Lâu sau tôi về lại
Lên thăm em Lương Điền
Em xa một trời riêng
Bùi ngùi mang nỗi nhớ !

    Nguyễn Thanh Bá
    Quê quán: Văn Quỹ
    Hiện ở tại: Bà Rịa - Vũng Tàu

THƠ XƯỚNG HỌA - Lê Đăng Mành, Trương Đình Đăng, Trần Ngộ


BÀI XƯỚNG

NHẮN CON !
Lê Đăng Mành
( Q.Trị)

(Quý tặng anh Nguyễn Khắc Phước quê Hải Sơn)
  
Hơn sải nước dâng nguồn Hải Sơn*
Đất cằn lũ quét lại hao mòn
Xa quê có thắt lòng thương nhớ ?
Cố xứ ngùi trông dạ vấn vương.
Vẳng tiếng mẹ kêu chao nhật nguyệt
Nghe lời bạn gọi động càn khôn
Muôn loài quằn quại cầm tan tác
Con ngó** lụt chà nuốt có ngon.
                                       
*Hải Sơn thuộc Hải Lăng, Quảng Trị.
**nhìn.
(Chữ đầu  và cuối câu 1 và 8: nói lái)


CÁC BÀI HỌA

NHẮN AI !
Trương Đình Đăng
(ĐÀ NẴNG)

Cơn sao mọc ở tận cao sơn
Chắn giữ đất đai đỡ xói mòn
Trường kỷ vẫn nguyên thân thiết mộc
Áo quan đang ủ xác tiền vương
Nay xem cổ vật rưng lòng nặng
Xưa vượt núi non hẳn gối chồn
Lâm tặc giờ đây nhan nhản phá
Còn ngông cho chúng nếm còng ngon.

                                        
HẬU HỌA  
Trần Ngộ
(Lâm Đồng) 
                               
Cơn sùng lá rụng khắp cùng sơn
Đồi trọc mưa tuôn nước xói mòn
Cột chặt rừng thưa lòng chẳng tiếc
Cây đào núi rổng dạ không vương
Thiên tai nước cuốn do người dại
Địa họa bão lùa bởi kẻ khôn
Tàn phá môi trường quên sự sống
Mòn ngôi lâm tặc tưởng mồi ngon. 

THIỀN NGỘ và TRĂNG QUÊ - Trần Ngộ


THIỀN NGỘ
Thơ đầy một cõi sắc không 
Lòng nghe bát ngát mênh mông lạ thường
Tỉnh cơn mộng giữa đêm trường
Đôi bờ sanh tử vô thường đợi ai
Tào Khê hương động thiên thai
Suối róc rách chảy bên tai điệu thiền
Gió rừng dạo khúc đàn tiên
Trăng vàng chiếu rạng đôi miền lãng du
Trên cây vẳng tiếng chim gù
Hốt nhiên! vạn pháp sinh từ tâm ta
Niết bàn cực lạc bao xa...

Thơ thiền Trần ngộ {pháp danh:Nhuận Mỉ)
Kinh dâng



TRĂNG QUÊ
Trăng vàng rơi đầy thôn
Vườn xưa hương bưởi thơm
Lối cũ hoa mai nở
Mắt em vẫn dỗi hờn

Dòng sông trôi êm đềm
Nước ngon mát dịu hiền
Ô LÂU  nghìn ý mộng
Chiều quê màu thanh thiên

ÔI !đất mẹ thần tiên
Chim ca lời thánh thót
Vườn quê đầy trái ngọt
Tình quê in dấu son

Ta mang mùa thu đi 
Mây trời xanh vời vợi
Má hồng em phơi phới
Bướm vờn hoa nhẹ rơi

Lời ru bên tao nôi
Câu hò xưa mẹ hát 
Mối tình quê dào dạt 
Con ngủ giấc trưa bùi

Đường quê đi trong tôi 
Lúa chín vàng mẩy hạt
Trăng rằm trong vằng vặc
Xuân về thắm đôi môi

Mùa xuân chung quanh tôi
Én chao cánh lưng trời
Xuân qua rồi xuân lại 
Quê đẹp lắm người ơi !

TRẦN NGỘ 
(BẢO LỘC, LÂM ĐỒNG)

Chủ Nhật, 24 tháng 3, 2013

DẶN LÒNG - Lê Đăng Mành - ĐẠO LÝ - Trần ngộ


DẶN LÒNG
Mời họa

Ở đời lắm của ai không ưng
Bần tiện vung tay oãi quá chừng
Chừ ngẫm ban công đầy vách dựng
Nhớ xưa hè dại* chẳng phên bừng
Giàu sang nước lã năng xưng tụng
Nghèo khó xóm giềng cũng dửng dưng!
Danh lợi như sương bay phưởng phất
Nên lòng cần lắm tánh bao dung

                                               Lê Đăng Mành


* chái che nối  thêm để bỏ nông cụ



Họa:
ĐẠO LÝ

Đạo lý ở đời ai cũng ưng
Giàu sang phú quý tưởng vô chừng
Bây giờ nhà ngói xây tường gạch
Thuở trước lều tranh trát đất bừng
Trái gió tắt đèn nhờ ruột thịt
Trở trời tối lửa cậy người dưng
Nghĩa tình làng xóm bao sâu nặng
Thân ái chan hòa sống lượng dung

TRẦN NGỘ
LÂM ĐỒNG


BÀI THƠ DÂNG MẸ - Trần Ngộ


BÀI THƠ DÂNG MẸ
Bao năm rồi con làm kiếp tha phương
Mùa báo hiếu con chưa về thăm mẹ
Công dưỡng dục mênh mông như trời bễ
Nghĩa sinh thành vời vợi tựa non cao
Đêm vu lan con nhớ mẹ dạt dào
Âm thầm sống giữa đêm trường giá lạnh
Mẹ yêu ơi ! những tháng ngày hiu quạnh
Lúc trái trời mẹ biết cậy nhờ ai
Trong giấc mơ qua những canh thâu dài
Mộng thấy mẹ hồn con buồn tê tái
Con lớn lên trong vòng tay ân ái
Bên mẹ hiền dòng sữa ngọt ngào thơm 
Bên mẹ hiền từng hạt muối bát cơm
Mẹ đã nuôi con những ngày khôn lớn
Tròn thủy chung lo tảo tần khuya sớm
Phiên chợ nghèo ngày hai buổi bán buôn
Mưa tháng mười gió bấc thổi đầu non
Thương đời mẹ lệ con tràn lả chả
Nghĩa cưu mang nay còn chưa báo trả
Đức sâu dày sao lại nỡ đành quên
Lời thơ bay giữa đêm sáng triền miên 
Về thưa mẹ cúi đầu xin tạ tội !

TRẦN NGỘ KÍNH DÂNG
MÙA VU LAN BÁO HIỀU 2012

CHÙA TÔI và HỌC - Trương Đăng Sử


CHÙA TÔI
Chùa tôi nho nhỏ đầu làng
Con đường liên xã đi ngang qua chùa
Có hoa nguyệt quý bốn mùa
Có đàn chim sáo quanh chùa hát ca
Xanh tươi khóm trúc la đà
Trăng thanh gió mát mặn mà tình quê
Bên hồ sen nỡ sum suê
Đến ngày sóc vọng hái về cúng dâng
Chùa tôi đạo hữu xa gần
Chí thành cầu nguyện góp phần cùng nhau
Chùa tôi tháp trước đền sau 
Tới ngày hành lễ bảo nhau đi vào
Lời kinh tiếng kệ thanh tao
Chuông chiều hòa quyện dạt dào làng quê
ve ran hàng mít trưa hè
Hàng cây phượng thắm chở che trưa hè
Xin mời anh lại thăm quê
Thăm chùa Hà Lộc tràn trề tình lam
Đôi hàng trụ biểu tam quan
Tiền đương cao vút vô vàn đẹp xinh
Đêm về tiếng kệ tiếng kinh
Âm vang nhịp mõ độ sinh muôn loài
Tán xoài che nắng ban mai
Bồ Đề tỏa bóng trước đài quan âm
Đạo tràng khai nở từ tâm 
Giữ gìn giới luật muôn phần tốt thay
Bền tâm học phật đêm ngày
Thọ trì pháp bảo Đắp xây bồ đề

Thơ Phật Tử :Trương Đăng Sữ
Chùa Hà Lộc Xã Hải Sơn..Hải Lăng Quảng Trị

HỌC
Học nữa không thôi học suốt đời
Học từ lúc mẹ đặt nằm nôi 
Học nơi sách vở học bè bạn 
Học để hạnh thông trí sáng ngời
Học biết xưa nay qua các thời
Học điều nhân nghĩa trải muôn nơi 
Học cho thấu rỏ sự và lý
Học mãi không thôi học trọn đời

Thơ mời họa
phật tử :Trương Đăng Sữ
Chùa Hà Lộc Hải Sơn Quảng trị 
số đ t:0536505977

Y ĐỀ
Học mãi không thôi học mãn đời
Học lời mẹ hát thưở đưa nôi
Học câu chuyện cũ ngày cha kể
Học để khai thông trí dạ ngời
Học cổ học kim học ở đời
Học làm điều thiện tận muôn nơi
Học lời Phật dạy ngời chân lý
Học nữa không thôi học cả đời

Trần Ngộ (Dương Công Nghệ)
kính họa