Có chút gì
tôi mãi nhớ không quên
Có nhiều điều
tôi mãi quên không nhớ
Có tháng,
ngày tôi ương ương dở dở
Tỉnh tỉnh, mê
mê quên cả tên mình.
Có những đêm
mơ thấy bóng, tưởng hình.
Có những chiều
đang yêu thương bỗng ghét.
Có niềm vui
hóa nỗi đau da diết.
Vô tư cười, vô
tư khóc, vô tư quên.
NGHĨA ĐỊA
Ở đây không có kẻ đứng, người ngồi
Chỉ nằm một thế
Không ngay
hàng tử tế
Nhấp nhô, cao thấp, ngắn dài
Trước đến đây có quan to, lính nhỏ
Kẻ ăn mày vẩn nằm cạnh doanh gia
Chí phèo uống không kêu la
Bá kiến nằm im giờ mục nát
Thằng Bờm không mặc cả nhỏ to
Cái quạt mo
Phú ông hiền như đất.
Đoàn Như Thượng