Ban Quản Trị

Thư từ bài vở xin gởi về:
Nguyễn Điền: nguyendienhl@gmail.com - Nguyễn Lê Hiếu: lehieunguyen91@gmail.com - Triều Nguyên: baolongspkt@gmail.com, luongdienhaison@gmail.com, ngkhacphuoc@gmail.com


Thứ Bảy, 28 tháng 12, 2013

TRÁI MÍT - Tập Như




TRÁI MÍT

Trái từ thân mẹ uống hương ...
Lớn dần năm tháng nhựa vương đất trời
Qua bao nắng gió mưa đời
Tròn balamật cho đời nở hoa ...


Tập Như

Chủ Nhật, 1 tháng 12, 2013

Hình ảnh về làng Lương Điền

* LÊ VĂN NGỌC


Ngả ba sông Ô Lâu  (trái) và  sông Thác Ma (còn gọi là sông Mỹ Chánh) (phải)




Đường làng dọc bờ sông



Đường làng dọc bờ sông



Bên kia sông là xã Phong Hòa thuộc huyện Phong Điền, Thừa Thiên-Huế



Đường vào xóm tôi

KINH





           Đạo … rằng từ thuở hồng mông
        Đi vào sáu nẻo  sắc không … với đời
        Ta bà vũ trụ đầy vơi …
        Hằng sa … lối đạo là lời vô ngôn …
 
        Đời … thường trân trọng thủy chung
        Tùy duyên … thể dụng sắc không … bến bờ …
        Vào đời … kinh phải là thơ
        Theo dòng … năm tháng đem thơ mời người …

         Tập Như
         19/8/11


Thứ Tư, 27 tháng 11, 2013

Nhà thờ họ Lê tại làng Lương Điền

Nhà thờ họ Lê tại làng Lương Điền là nhà thờ cổ đã được công nhận là di tích văn hóa của tỉnh Quảng Trị. Mời các bạn xem một số hình do anh Lê Văn Ngọc chụp khi về thăm quê.

















Thứ Bảy, 23 tháng 11, 2013

Xem Bộ Tranh “Thủy mặc Hoa điểu” của họa sư Tào Căn - Tập Như



Hồng hoang đem lại nước mây trời
Giải trí tâm hồn thoáng chút chơi,
Nhiều sắc hoa khoe vàng xanh tím
Ít giống chim ri  tháng năm đời... 
Cúc, tùng, ghềnh trúc, hùng quân tử
Sẻ, mật, chim hoa, dạng bối bồi
Lòe loẹt tâm hoa qua màu vẽ
Mấy nốt tình tang, ấm đậm thôi...

Tập Như
Đầu mùa đông năm Quý Tỵ

NT 23/11/13

Thứ Năm, 21 tháng 11, 2013

XEM BỨC HỌA VỀ SEN - Tập Như




Xem Bức Họa về Sen
của Trương Đại Thiên

Không gian ngà ngả quá trời trong
Lục đậm vươn lên ảnh sen hồng
Như dụng u minh … từ thể tánh
Màu, toan, mực, nét, lại chung đồng ...

Tập Như

Phố  biển 19/11/13

Thứ Tư, 16 tháng 10, 2013

ĐƯỜNG QUÊ

* HIẾN MINH

Sáng dậy vầng dương tỏa ánh hồng

Đường quê bách bộ cứ lâng lâng
Lưng trâu chú mục ra đồng sớm
Quang gánh cô hàng đến chợ đông
Sông lặng ngư ông lần lưới cá
Bến trong thôn nữ rửa rau mưng
Em mang áo trắng vờn sương nhẹ
Trường đón em vào dưới ánh dương





LỜI HƯ THỰC

* HIẾN MINH

Lời thực mất lòng thử luận chơi

Lời hư được dạ biết bao người
Lời hư dụng dĩ hòa vi quý
Lời thực hành duyên mỹ tặng đời
Lời thực trung lương tâm mệnh yểu
Lời hư nghịch phản vận hưng ngời
Lời hư lời thực sao cho phải
Lời luận sao cho hợp ý trời?

DANH THƠM ĐẠI TƯỚNG


* HIẾN MINH


Để tưởng nhớ Đại tướng Võ Nguyên Giáp


Trăm lẻ ba, về với cõi tiên

Năm châu ái mộ trái tim thiền
Vì dân nhất tướng thành công dị
Thương nước muôn sinh gác bút nghiên
Xâm lược tứ phương tràn biển núi
Lòng dân một cõi quét toàn biên
Công thần giữ trọn đời công bộc
Tròn chữ danh thơm khinh lợi quyền.

Thứ Sáu, 13 tháng 9, 2013

CÁ CẮN CÂU
                                        Lê Phơ

Nhàn rỗi ra bờ buông chỉ câu
Thả phao xuống thử khúc nông sâu
Duyên nợ khởi đầu rồi như ý
Nấp bóng ngồi chờ vội gì đâu
Trò chơi ông lữ vui sông nước
Chiều có mai không há mong cầu
Đã đi rồi đến lòng thanh thản
Khoan khoái rung đùi cá cắn câ
u.

Thứ Năm, 12 tháng 9, 2013

TÌNH QUÊ

                     Thân tặng TH.

       Lương Điền thuở ấy rời xa

Nữa đời sương gió gọi ta trở về     

     Sáu mươi năm về lại quê

Trầu xanh sẫm lá, cau khô sâm buồng      

      Một thời độ chín thơm hương

Cho ta gặp lại vấn vương một thời     

     Một thời lỡ để tuột rơi

Chỉ còn một nữa rối bời cho ai.       

                                                      Lê Văn Thanh   


ĐỂ LẠI

Để lại cho con một thời để nhớ

Một thời khoai sắn độn cơm

Một thời cơm tấm ổ rơm mẹ nằm

Một thời chung chiếc giường "TRE- lỀU- TRANH''  vách đất

Chở che ấm lòng

    Không cao sang                       

                     Giàu nghĩa tình 

                                     Phúc đức thuở ấy                        

                 Để giành mai sau.

                                                       Lê Văn Thanh
Chú thích: TRE, LỀU, TRANH: Tên 3 anh em của tác giả


Chủ Nhật, 25 tháng 8, 2013

VỀ TRÊN Ô LÂU

* Tâm Vũ-Nguyễn Khắc Triết

Rồi có người về  - đứng trên Ô Lâu
Tuổi trẻ qua mau – tóc đã bạc màu
Mấy rặng bờ tre chừng xiêu ngã
Đất trời Quảng Trị - quặn lòng đau


Rồi có người về - đứng trên Ô Lâu
Không công danh – tên tuổi gởi phương nào
Khói thuốc buồn bay chiều gió lộng
Dòng đời bao nỗi – khác chi sông

Khoảnh khắc bao năm mờ cố lý
Nhân gian cảnh cũ – xé nao lòng
Này xóm này cồn trơ cổ độ
Này ao này ruộng đã tang điền

Rồi một ngày về đứng trên Ô Lâu
Năm mươi năm – bao nước chảy qua cầu
Thế sự bạc bàng bao huyễn mộng
Trở về nam mác với Ô Lâu

Rồi một ngày về đứng trên Ô Lâu
Ta là ai – soi mặt giữa giang đầu
Chỉ có hồn sông vang bất tận
Cũng đành man mác với Ô Lâu.

Sài Gòn 1967-2008
TV-NKT





Thứ Bảy, 17 tháng 8, 2013

GIẤC MƠ QUÊ

Anh sẽ đưa em về
Miền phù sa bát ngát
Trăng tròn như đĩa bạc
Lơ lững trên trời quê

Đàn ngân nga muôn điệu
Cò chao cánh trắng đồng
Chiều mưa mùa nước nỗi
Lúa ngàn xanh mênh mông

Anh sẽ đưa em về
Nơi có một dòng sông
Thuyền ai chiều xuôi ngược
Mây nước trôi bềnh bồng

Em sẽ theo anh về
Bên hàng tre rợp bóng
Trưa hè ru nhịp võng
Điệu hò nghe mòn trông

Đường xưa giờ quên lối
Cầu ao em qua vội
Gió thổi nón nghiêng vành
Lơ thơ làn tóc rối

Anh sẽ đưa em về
Qua bao ngày tháng đợi
Hương đồng thơm cỏ nội
Thoả lòng giấc mơ quê

TRẦN NGỘ

LỜI KHUYÊN - Xuân Diệu

    

Sống nên có xóm có giềng
Lỡ khi tắt lửa tối đèn có nhau
Hoặc khi sổ mũi đau đầu
Thiên tai, đạo tặc, nghèo giàu tương thân
Bà con xa, láng giềng gần
Câu ca dao ấy gieo vần từ lâu
Nơi ta cắt rốn chôn nhau
Mở mắt chống cửa thấy nhau hàng ngày
Tình thương như bát nước đầy 
Đừng để chao chọng tình này ai ơi !

Xuân Diệu

Thứ Sáu, 9 tháng 8, 2013

TÌNH TÔI - SÔNG THẠCH HÃN - Tâm Vũ-Nguyễn Khắc Triết

Tình tôi
Sông Thạch Hãn
                                          Sài Gòn 1967- 2007

Thạch Hãn xuôi dòng giữa cố hương
Chia bao nhiêu nước ở trên nguồn
Ô Lâu- Vĩnh Phước về sông Hiếu
Con dẫu xa – lòng dạ vẫn vương

Ô LÂU BẾN CŨ - Nguyễn Khắc Triết


Ô Lâu bến cũ


Ô Lâu bến cũ Thác Ma ơi!
Nuôi mộng hồn tôi của một thời
Nước mát sông trong lờ lững chảy
Để rồi canh cánh mãi không thôi

QUẢNG TRỊ NGÀN ĐỜI VIẾT MÃI CŨNG KHÔNG XONG! - Nguyễn Khắc Triết


Quảng Trị ngàn đời viết mãi cũng không xong!


Đã từ lâu ta không về Quảng Trị
Nhớ quê xưa canh cánh mãi bên lòng
Nhớ núi đồi mây đẫm lạnh vào đông
Nhớ rát nam nồm khi nắng hạ
Nhớ những lũy làng tre cong vạt lá
Nhớ sông xưa (mấy) xóm vạn kiếp chài nghèo
Nhớ mái đình miếu cổ khép hoang liêu
Nhớ ruộng cạn cằn khô đồng lúa vại

Thứ Hai, 5 tháng 8, 2013

Nguyễn Bá Trình - BÀI THƠ VỀ MẸ

Bài thơ về Mẹ  
Nguyễn Bá Trình


Trong những bài thơ tôi sáng tác, có  lẽ bài Mẹ tôi là bài tôi vừa ý nhất. Thật ra ý tứ chẳng có gì sâu sắc, hình tượng cũng chẳng có gì độc đáo. Mẹ quê thì bao giờ cũng vậy. Khi nói về Mẹ quê thì không thể thiếu các hình tượng như: Vất vả ngược xuôi, bán mặt cho đất bán cật cho trời, quanh năm chân lấm tay bùn... Cũng ít có bà mẹ nào cả đời thuộc trọn một bài ca dao để hát ầu ơ ru con như trong sách vở thường ví von khi nói về mẹ. Tuổi thơ tôi lớn lên chưa từng được nghe mẹ hát bao giờ. Chưa bao giờ có được cảm giác ngập tràn hạnh phúc khi được mẹ dẫn đén trường trong ngày khai giảng năm học mới. Thế mà khi đọc đoạn văn nói về ngày tựu trường của nhà văn Thanh Tịnh  tôi lại có cảm tưởng như chính tôi đã từng sống qua những giờ phút thiêng liêng đẹp đẽ ấy.Tuổi thơ tôi  đọng lại những  ký ức về mẹ thường chen lẫn hình ảnh ghê sợ của ông kẹ hay tên phù thủy độc ác nào đó. Đấy là những lúc tôi ngang bướng không nghe lời mẹ, hoặc níu kéo áo mẹ không cho mẹ đi làm. Đôi khi cả những lằn roi rát mông những lúc tôi phạm lầm lỗi. Do vậy mà khi viết về Mẹ, tôi vẫn viết một cách trung thực.Tôi không viết lời mẹ hát ru ầu ơ, tôi không viết “Mẹ tôi âu yếm nắm lấy tay tôi…” Tôi viết về những kỷ niệm có hình ảnh ông kẹ do mẹ tôi vẽ ra trong trí tưởng tượng của tôi với nỗi lo sợ. Tôi viết về nỗi mòn mỏi mong chờ mẹ trở về thật sơm mỗi khi người đi làm ăn xa. Cũng kỳ lạ, những hình ảnh ấy bây giờ nghĩ lại, nó như những chiếc đinh nhọn đâm vào trái tim tôi đau buốt để rồi mắc vào đấy hình ảnh thân thương của người Mẹ. Nhờ thế mà năm tháng dù đã qua đi cùng những biến đổi lớn lao của cuộc sống, hình ảnh Mẹ vẫn gắn chặt trong trái tim tôi.

Thứ Bảy, 20 tháng 7, 2013

Chủ đề: Tâm từ tâm : BỐN NGÔI NHÀ (Sưu tầm)

Trong cuộc đời, dù có giàu sang phú quý đến mấy trong một thời điểm người ta cũng chỉ có thể ở tại một nơi, dù đó là ngôi nhà thân yêu của mình, hay ngôi biệt thự sang trọng mà cả đời người mới sắm được, hay ở một túp lều tranh nhỏ nơi thâm sơn cùng cốc dưới ánh trăng tà. Ít ai biết rằng trong mỗi giây mỗi phút trong mỗi chúng ta đều ẩn chứa tới ‘4 ngôi nhà’ và nếu muốn sống an lạc ta cần phải chăm sóc 4 ngôi nhà ẩn dụ này hàng ngày.

Chủ Nhật, 14 tháng 7, 2013

MỘT NẮNG HAI SƯƠNG (THƠ MỜI HỌA)

MỘT NẮNG HAI SƯƠNG


Đời sống quanh năm với ruộng vườn
Xà thân mình một nắng hai sương
Đồng xanh hạt mẩy mừng chưa kịp
Lúa nhiễm rầy nâu cháy lạ thường
Trúng vụ gian thương chơi ép giá
Mất mùa dân khổ nợ khôn lường
Đói nghèo lại phải thêm nghèo đói
Cơ cuộc ngày dài quá xót thương
THẦY:LÊ CHÍ PHÓNG 
(HẢI TÂN HẢI LĂNG QUẢNG TRỊ MỜI HỌA)


Thứ Sáu, 12 tháng 7, 2013

ĐÁM CƯỚI VĂN MINH (THƠ MỜI HỌA)

ĐÁM CƯỚI VĂN MINH (THƠ MỜI HỌA)


Ngày nay đám cưới quá văn minh
Khách chủ nhìn ai cũng đẹp xinh
Đằng gái tiếp tân rất khí thế
Nhà trai chiêu đãi thật linh đình
Hòa ca đàn dạo âm bay bổng
Hợp xướng sáo reo điệu trữ tình
Chúc tụng dâu hiền mừng rễ thảo
Trống kèn vang dội cả không thinh

TRẦN NGỘ 
LÂM ĐỒNG

Thứ Năm, 20 tháng 6, 2013

NGƯỜI TRẢ NỢ KIẾP TRƯỚC - Truyện ngắn Nguyễn Bá Trình

Hai người yêu nhau từ thời còn học sinh. Khi còn học, người con trai bị động viên đi lính cho chế độ cũ. Mới ra chiến trường được vài tháng thì anh bị mất tích trong một trận ác chiến ở Miền tây Nam bộ. Người con gái khóc hết nước mắt. Nỗi đau khổ nào cũng qua đi, dù rằng nó qua bằng nhiều cách và cái giá con người ta phải chịu đựng để cho sự đau khổ qua đi cũng khác nhau. Vì thế nên người con gái cứ nghĩ mình đã phải chịu sự đau khổ nhiều nhất trong tất cả những người đau khổ trên mặt đất nầy khi cô nhận được tin người yêu mất tích. Năm năm sau cô lấy chồng. Thế rồi sau năm 1975  người yêu cũ của cô lù lù hiện về sau một thời gian dài bị quân Giải phóng bắt làm tù binh. Lúc đó cô gái năm xưa đã là một người đàn bà  có một  con trai lên bảy tuổi. Nghe tin anh về, chị đến  thăm anh và chỉ nói được một câu: Mừng cho anh được trở về. Trong  lòng người con trai năm xưa  không biết anh nghĩ gì khi gặp lại người yêu cũ nay đã có chồng con. Gặp lại chị anh chỉ nói được một câu: Mừng cho em được hạnh phúc. Ngoài ra hai người không nói với nhau thêm một lời nào. Ba năm sau anh cũng lấy vợ, chưa có con thì anh được tin nhà nước cho sĩ quan chế độ cũ được hưởng chính sách  diện HO, nghĩa là được sang định cư tại Mỹ. Anh bị trục trặc trong chuyến đi đầu  do giấy tờ chưa hợp lệ. Anh phải bán căn nhà và đám đất cha mẹ anh để lại để lo giấy tờ. Giá bán căn nhà gạch và mấy sào đất thổ ở quê chỉ giúp anh chạy được nửa chặng đường thì hết sạch. Anh tìm mượn anh em nhưng chẳng ai có. Tất nhiên ai cũng biết giúp đỡ anh trong trường hợp nầy là cách đầu tư có lãi lớn. Khi sang định cư được ở Mỹ rồi thì họ sẽ  trả số tiền đã vay mượn gấp trăm gấp ngàn lần. Vì ơn nghĩa những người đã giúp mình đổi đời, biết trả sao cho xứng.  Ở thành phố có dịch vụ nầy nhưng ở quê thì không có. Người em gái của anh cũng thuộc loại có tiền, một mặt muốn giúp anh mặt khác cô cũng tính  đến mối lợi sau khi người anh sang được bên Mỹ. Cô đem bàn chuyện nầy với chồng nhưng chồng cô gạt phăng: Đừng tham bắt chim giữa trời, liệu sang bên đó anh ấy có làm ra tiền để trả cho mình không. Nói với vợ vậy nhưng trong bụng người chồng lại nghĩ khác, liệu sang bên ấy ông anh vợ có còn nhớ để gởi về trả không. Lòng người ai mà biết được.

Thứ Tư, 29 tháng 5, 2013

NHẮN CON (THƠ MỜI HỌA)

NHẮN CON 
(THƠ MỜI HỌA)

Ngày mai con đã về nhà dôông
Cố gắng trôi tròn việc bếp soong
Thời thế văn minh miềng thẳng sốông
Cuộc đời hiện đại chớ chui lòong
Tót rơm ngày trước lo sương nối
Cũi nát bựa ni khỏi đội côông
Nghèo khó thì buôn nghề hạ tiện
Chớ nghe ai dộ bán tre rồông

TRẦN NGỘ (LÂM ĐỒNG) 


Thứ Sáu, 3 tháng 5, 2013

TÁC DỤNG Y HỌC CỦA CHUỐI VÀ NƯỚC DỪA


Chép từ trang: RỪNG THIỀN SÓC SƠN (sutamphap.com)
Những thông tin trong bài sau không thật sự hoàn toàn chính xác, phải cẩn thận khi áp dụng.


Chuối thật chín (fully ripe banana) có chứa chất TNF (TumorNecrosis Factor), chất này có khả nang chống lại các tế bào bất bình thường.  Khi trái chuối chín, trên vỏ chuối xuất hiện những đốm đen hoặc vết đen(dark patches). Các vết này càng đen chừng nào thì khả năng gia tăng tính miễn dịch càng cao.


Thứ Bảy, 27 tháng 4, 2013

VIÊN BI KHẾ MÀU VÀNG - Truyện ngắn NGUYỄN BÁ TRÌNH



Tôi, Bình và Huyền là bạn thân nhau hồi tiểu học. Bình là cậu học sinh cùng lớp cao hơn tôi gần nửa cái đầu, bởi tôi là thằng con trai có vóc dáng thấp nhỏ và tôi đã mang cái mặc cảm thấp thỏi của mình suốt thời học sinh. Đứng gần ai cao hơn bao giờ tôi cũng nhón gót chân lên một chút. Bởi vậy tôi thường có ý tránh đứng gần những người cao hơn, nhất là đứng cạnh các bạn gái.  Đó là lí do khiến tôi dù rất thích Huyền nhưng không bao giờ dám đến gần Huyền. Huyền là cô gái cũng có vóc dáng nhỏ bé, học sau tôi và Bình một lớp, thế nhưng trông ra Huyền đã có vẻ cao bằng tôi rồi. Huyền có bao giờ biết được trong lòng tôi hồi ấy nó khổ sở như thế nào đâu, dù Huyền rất thân với tôi. Nhưng điều đó thì có ý nghĩa gì khi Huyền cũng rất thân với Bình mà Bình lại là thằng con trai cao ráo trông phong độ hơn tôi nhiều.

Thứ Bảy, 13 tháng 4, 2013

VỀ THĂM THẦY CŨ - Trần Ngộ


VỀ THĂM THẦY CŨ

Chiều nay con đến thăm thầy
Vẫn vầng trán rộng nhưng gầy hơn xưa
Ngoài trời còn đỗ cơn mưa
Hương lài phảng phất gió đưa cánh rèm

Chủ Nhật, 7 tháng 4, 2013

NGỌN LỬA BẾP VĨNH CỬU - Truyện ngắn Nguyễn Bá Trình

NGỌN LỬA BẾP VĨNH CỬU - Truyện ngắn Nguyễn Bá Trình


“Tu li… tu li… “ củi đây!


Người thương binh từ trong trại an dưỡng bước ra. Đầu đội chiếc mũ tai bèo, trên người anh là bộ quân phục màu xanh lá cây đã bạc mầu. Lưng mang chiếc ba lô con cóc, có cài chiếc bi đông nước ở thắt lưng. Người  thương binh tên gì không ai biết. Chỉ biết rằng, sáng sáng khoảng tám giờ , anh bắt đầu bước ra khỏi nhà an dưỡng và bắt đầu một cuộc đi bộ dọc theo đường phố. Anh dùng tay bóp môi dưới tạo thành cái còi và hít vào thật sâu, rồi thổi một hơi dài phát ra tiếng kêu tu li, tu li, y như tiếng con chim tu huýt bằng đất nung mà trẻ con thường thổi. Từ đó trẻ con trên đường phố mà anh thường đi qua gọi anh là chú Tu Li.

VUI THÚ TUỔI GIÀ - Trần Ngộ


VUI THÚ TUỔI GIÀ
(họa bài TA NGUYỆN VỚI ĐẢNG của chú XUÂN DIỆU)

Ruộng nương lạc cảnh thân già
Hồn thơ lục bát đậm đà nguồn vui
Tình quê xẻ ngọt chia bùi
Ơn người nghĩa đảng ngậm ngùi lòng ta
Thái sơn nào sánh công cha
Cù lao chín chữ mẹ già nặng mang
Đạo đời chi kể hèn sang
Hiếu trung tròn vẹn vẻ vang sáng ngời

TRẦN NGỘ (LÂM ĐỒNG)
Kính họa
tranngobl@yahoo.com.vn

GÓP THÊM TIẾNG CHUÔNG CHÙA - Tập Như


       GÓP THÊM

                 TIẾNG CHUÔNG CHÙA                              



       Từ tánh nghe ra có tiếng ngân
       Nghe chuông, có thoát được nợ trần
       Cứ đến thiền môn cầu giải thoát
       Chợ đời bát nhả xã tham sân…
       Chánh giáo, trí bi tâm tự mở
       Tà đạo, chính ta phải bỏ dần
       Đi đứng nằm ngồi,thôi vô trụ
       Yết đế ba la…hề… pháp thân.

       Tập Như

       Phố biển 24/3/13

Thứ Bảy, 6 tháng 4, 2013

BẠN BÈ QUÊ TUI - Lê Văn Ngọc


BẠN BÈ QUÊ TUI

…Để nhớ về Anh Nguyễn Văn Đổng, Cựu Chánh Đại Diện Khuôn Hội Phật Giáo Lương Điền nhân ngày tiểu tường …                                

     Những lần về quê sau này (từ năm 1995 trở lại  đây) tôi thường dậy thật sớm, khoảng ba giờ sáng, nấu nước chế trà… độc ẩm… Tôi uống trà từ lúc lên tám tuổi vì Ông nội tôi thường kêu dậy sớm để học bài. Nam miên tắc ngốc, con trai thì phải lập thân, phải khoan ăn, bớt ngủ, nhịn nằm... giữ ba điều ấy mới làm nên thân. Ông nội tôi thường dạy như thế lúc tôi còn nhỏ…và tập tráng ấm chén  để Ông pha trà uống mỗi sáng… Tôi làm rất chăm chỉ và uống riết thành quen.

        …Bình minh nhất trãng trà
            Nhật nhật hằng như thị…

BÁNH LỌC MỸ CHÁNH


Bánh Lọc Mỹ Chánh, đặc sản Quảng Trị 


 Có một món bánh rất dân dã không cầu kỳ, và rẻ tiền nhưng ai đã một lần thưởng thức mới thấy hết mùi vị rất đặc sắc của nó. Bánh bột lọc là một món ăn rất phổ biến ở Quảng Trị. Với người Quảng Trị ăn bánh lọc, đặc biệt là các chàng trai được ví như cắn vào bờ môi nguyên sinh của người con gái.

Thứ Ba, 2 tháng 4, 2013

Mùa xuân nơi Em - Nguyễn Khắc Ế

 Mùa xuân nơi Em

 Xuân về trên đọt nhãn
 Lốm đốm vài nụ hoa
 Xuân về trên đầu ta
 Lưa thưa vài sợi bạc
 Xuân về hồng cho nắng
 Lặng lẽ đến ngoài thềm
 Chỉ mùa xuân nơi em
 Đến với anh trọn vẹn .


                  Nguyễn Khắc Ế - Lương Điền



Thứ Bảy, 30 tháng 3, 2013

TÂM TÌNH CỦA TÔI - Đặng Xuân Diệu

        TÂM TÌNH CỦA TÔI

      Về hưu khi tóc còn xanh

Tôi yêu cuộc sống trong lành nước non,
      Trời thu vằng vặc trăng tròn
Nửa soi vườn mộng, nửa vờn hoa mơ.
      Nguyên tiêu dào dạt trang thơ,
Dưới dàn thiên lý hương đưa ngọt mềm
       Bên bếp lửa, bên ánh đèn
Vui chung hạnh phúc sang hèn quanh ta.
      Nồm lên hay hảy chiều tà
Hít căng buồng phổi, đậm đà tình dân
      Sông Ô sóng lượn trong ngần
Câu hò mái đẩy thuyền dâng cá đầy,
       Xuân về con cháu sum vầy
Hương thơm báo hiếu canh chầy võng đưa.
       Trời khi nắng có khi mưa,
Quê hương trăm nỗi thoáng đưa trước thềm
       Về già vui thú điền viên
Bỏ ngoài tai những ưu phiền không đâu
       Sống vui, sống khỏe bền lâu
Vườn cây say trái dưới bầu trời xanh
       Cây lành thì trái cũng lành
Nên trồng cây đức để dành về sau
       Đức -Tài Bác dạy từ lâu
Tôi nguyện mãi mãi ghi sâu trong lòng.

                                      Đặng Xuân Diệu


VỀ VỚI HẢI LĂNG - Nguyễn Điền

    VỀ VỚI HẢI  LĂNG

Nắng rủ nhau về ươm cỏ cây,

Gió reo lồng lộng bóng cây gầy.
Đất trời thanh thản xanh không tưởng
Ngỡ, chỉ mình riêng một cõi này.
              * * *
Lá đàn, gió hát tâm hồn say
Lời thơ ấp ủ bấy nhiêu ngày.
Bâng khuâng bướm lẻ chiều thơ thẩn,
Tím trời hoang, nhớ thoáng vơi đầy.
                * * *
Hải Lăng, Hải Lăng gió với mây
Hàng cây xanh lặng chút nghe này,
Lời thơ xin nối ngày gặp lại
Riêng gửi về đây một thoáng say.

                                           Nguyễn Điền

BÊN DÒNG SÔNG Ô LÂU - Khắc Triết

   
Ô Lâu sông nước ân tình.
Cây đa bến cộ đã thành ca dao
Thuyền ai đậu ở bến nào
Có qua Mỹ Chánh, có vào chợ hôm

ĐÊM Ô LÂU - Nguyễn Hữu Trung

       ĐÊM Ô LÂU

    "Trăm năm dẫu lỗi hẹn hò

Cây đa bến cộ con đò khác đưa
     Trăm năm bến cộ còn  lưa.
 Con đò đã thác năm xưa tê rồi"
      Bến cộ mồ côi
      Sông bên bồi bên lỡ
Ai lấp vành trăng còn một nữa
Để bây giờ bàng bạc nỗi đau
Giờ trở mình quặn thắt giữa đêm thâu
Vách đá cô đơn nỗi lòng tê tái
Người xưa biết bao giờ gặp lại
Con nước đầy vơi hờn tủi bao ngày.

                                 Nguyễn Hữu Trung


Thứ Sáu, 29 tháng 3, 2013

THÚ SƠN THÔN (thơ mời họa) - Trần Ngộ


Thơ mời họa:
THÚ SƠN THÔN 

Giao hòa thơ nhạc để nhau nghe
Âm điệu sóc buôn cứ tọ tè
Cam quýt đầy nương không chắn đậy
Chanh bòng khắp rẫy chẳng ngăn che
Hoàng hôn cu núi gù gù gụ
Rạng sáng gà rừng gáy tẻ te
Cảnh sống sơn thôn nhiều thú vị 
Hàng cau lấp loáng bóng trăng lòe

Trần Ngộ 
Lâm Đồng


Các bài họa:
PHẬN LÀNG


Quê đây ngày ấy mãi còn nghe
Nhà cửa có mô đủ nóc tè
Bão lũ mưa chan không liếp đậy
Nam lào nắng xối chẳng phên che
Triệu lần khách đến mời dừng lại
Mấy bận giặc về đuổi chạy te
Chim đậu đất lành nay khởi sắc
"Luống cày lên sỏi" cũng ưa lòe

LÊ ĐĂNG MÀNH
HẢI LĂNG QUẢNG TRỊ 


TRƯA LÀNG ĐÔNG NAM BỘ

Âm hưởng làng quê thử lắng nghe
Xe hơi xa vẳng tiếng còi hè
Rẫy vườn hàng dậu cao ngăn chặn
Nhà cửa cổng trường chín chắn che
Chim chích chuyền cành kêu ríu rít
Mái tơ tìm trống chạy le te
Giấc trưa nhịp sống như trầm lắng
Những tối không trăng đốm lập lòe

HỒ TRỌNG TRÍ
BÀ RỊA VŨNG TÀU 


QUẢNG BÁ SAY

Quảng bá của anh cũng dễ nghe
Âm thanh hòa quyện nhạc ti tè
Ăn mừng hoa trái mùa thơm ngát
Sum họp giao hòa dưới mái che
Gió biển Vũng Tàu thường vẫy gọi
Gà nhà thức dậy gáy te te
Phố phường sôi động người xe cộ
Dân dã nghiền thơ thích lập lòe

HOÀNG KINH
BÀ RỊA VŨNG TÀU 

Thứ Tư, 27 tháng 3, 2013

ĐỌC BÀI RAU XÔỘC XOẠC NÊN NHỚ RAU TONG! - LÊ ĐĂNG MÀNH


TẢN MẠN RAU TONG!

   Thuộc họ Rong nhưng sống đời tinh khiết chỉ mọc ở “trằm, bàu” nước chảy, thân mềm ẻo lả thả tóc bồng bềnh theo dòng nước. Là món ăn dân dã của người quê đôi bờ sông Ô Lâu thuộc Bắc Thừa thiên - Huế và Nam Hải Lăng, là cây trời cho khỏi trồng mọc nhiều ở dưới đáy sông hồ vùng nước ngọt có đất pha cát trắng tinh như “trằm, bàu” ở thôn Niêm thuộc xã Phong Hòa - Thừa thiên Huế thu lượm trong mùa thu đông mò tìm rất khổ cực, bán nhiều ở chợ Hôm Ưu Điềm (chợ chiều Ưu Điềm) và các chợ nhỏ ở những vùng phụ cận. Vì mang thân phận “rong” nên giá rất “bèo”.

HẸN ANH (thơ mời họa ) - TIẾNG VỌNG (Trương Đình Đăng)



HẸN ANH

Ba sáu năm rồi thấm thoát qua
Đường dài dục ngựa lướt phong ba
Trông ra bằng hữu còn thân ái
Ngoảnh lại đệ huynh vẫn cảm hòa
Bút đậm tình trao lời mực thắm
Nghiên nồng nghĩa gởi ý son pha
Bao giờ trở lại trời quê mẹ
Nhấp chén rượu hồng bạn với ta !
Nhấp chén rượu hồng bạn với ta
Hàn huyên tâm sự dưới trăng tà
Mai về quê bạn tha hồ hát
Mốt tới làng mình mặc sức ca
Thương buổi chia tay người ở lại
Nhớ ngày cách mặt kẻ xa nhà
Câu thơ rớm lệ đôi dòng chảy
Cay đắng qua rồi cứ nhẫn nha

Trần Ngộ Bảo Lộc Lâm Đồng
thỉnh mời quý thi huynh họa
(thể thơ liên hoàn)



TIẾNG VỌNG


Năm tháng đường đời vun vút qua

Con thuyền vận số lướt yên ba
Quê nhà bạn gởi lời ưu ái
Cố quận mình chúc tiếng thuận hòa
Nhau rốn thiêng liêng hoài tưởng nhớ
Nghĩa tình sâu nặng nỡ phôi pha
Vẳng nghe hương rượu làng KIM* nhắn
Tiếng vọng như chừng mẹ gọi ta 
Tiếng vọng như chừng mẹ gọi ta
Về đây hội ngộ giữa chiều tà
Mời anh xướng nhạc vui lời hát
Thỉnh đệ giao đàn lạc điệu ca
Từ buổi tha phương luôn nhớ chốn
Bao ngày viễn xứ mãi thương nhà
Lòng đau quặn thắt rơi dòng lệ
Cạn chén ân tình thỏa ước nha !

TRƯƠNG ĐÌNH ĐĂNG (cán bộ hưu trí)
Quê quán: TRIỆU  ĐỘ, TRIỆU PHONG

*Làng Kim Long thuộc xã Hải Quế, huyện Hải Lăng, Quảng Trị. Rượu Kim Long nổi tiếng là ngon.