Ban Quản Trị

Thư từ bài vở xin gởi về:
Nguyễn Điền: nguyendienhl@gmail.com - Nguyễn Lê Hiếu: lehieunguyen91@gmail.com - Triều Nguyên: baolongspkt@gmail.com, luongdienhaison@gmail.com, ngkhacphuoc@gmail.com


Thứ Hai, 30 tháng 11, 2015

TRÁI MÍT, KINH ĐỜI


Thơ: Tập Như

TRÁI MÍT...
               
Trái từ thân mẹ uống hương...              
Lớn dần năm tháng nhựa vương đất trời              
Qua bao nắng gió mưa đời              
Tròn balamật cho đời nở hoa...
                  


KINH ĐỜI

Đạo… rằng từ thuở hồng mông
Đi vào sáu nẻo  sắc không… với đời
Ta bà vũ trụ đầy vơi…
Hằng sa… lối đạo là lời vô ngôn…

Đời… thường có thủy có chung
Tùy duyên…thể dụng sắc không… bến bờ…
Vào đời… kinh phải là thơ
Theo giòng… năm tháng đem thơ mời người…

20/08/11



TỪ MỘT NGÔI LĂNG MỘ CỔ TÌM VỀ TRUYỀN THỐNG MỘT DÒNG HỌ

                     
Tác giả: Yến Thọ - Lê Chí Tài
 


Từ ngã ba Mỹ Chánh, dọc theo dòng sông Ô Lâu/Ô Giang ngư­­ợc lên phía thượng nguồn chừng 5km đến địa phận xóm Trầm Sơn, xã Hải Sơn, huyện Hải Lăng có một ngôi lăng mộ cổ uy nghi, bề thế với một phong cách kiến trúc rất độc đáo và không kém phần quy mô so với nhiều lăng mộ vua chúa ngày xưa trên toàn khu vực Trị Thiên. Ðó là lăng mộ của một vị Ðội trưởng thuộc dòng họ Nguyễn Ðức có tên húy là Uyên, vốn là người ở xã An Thơ, tổng An Thơ, huyện Hải Lăng (nay là làng An Thơ, xã Hải Hoà, huyện Hải Lăng, tỉnh Quảng Trị), được xây dựng từ thời chúa Nguyễn.
Bao nhiêu năm qua rồi, mặc cho thời thế đổi thay, nhân tình dâu bể nhưng những bức tường thành, trụ cổng, bia đá, bệ thờ, nấm mộ... vẫn còn khá vẹn nguyên, trơ gan cùng tuế nguyệt, ẩn chứa trong lòng nó những điều còn chưa biét hết về thân thế chủ nhân và về truyền thống khoa bảng, nghiệp quan của một dòng họ danh giá trên đất Quảng Trị: dòng họ Nguyễn Ðức.

Thứ Sáu, 27 tháng 11, 2015

Chùm thơ Lê Đăng Mành và Hiến Minh

ĐỪNG!
Lê Đăng Mành

Đừng hỏi sao đời lắm trái ngang
Đừng cầm thù oán để đa mang
Đừng gieo chước quỷ lên điêu đứng
Đừng bủa mưu ma giả điệu đàng
Đừng yểm hiền nhân mờ trí tuệ
Đừng trù quân tử  tắt hào quang
Đừng chơi trên nỗi đau người khác
Đừng ép duyên ai phải bẽ bàng

Đừng ép duyên ai phải bẽ bàng
Đừng làm trái đạo ánh thường quang
Đừng đày già lão ra đầu hẻm
Đừng đẩy ngây thơ đứng giữa đàng
Đừng cấy tị hiềm cho bạn cõng
Đừng trồng cừu hận để người mang
Đừng quàng phú hộ là huynh đệ
Đừng tự cho mình xứng dọc ngang!
Lê Đăng Mành