Ban Quản Trị

Thư từ bài vở xin gởi về:
Nguyễn Điền: nguyendienhl@gmail.com - Nguyễn Lê Hiếu: lehieunguyen91@gmail.com - Triều Nguyên: baolongspkt@gmail.com, luongdienhaison@gmail.com, ngkhacphuoc@gmail.com


Thứ Bảy, 26 tháng 2, 2022



Chùm thơ Nguyễn Bá Bồng


KỂ CHUYỆN LÀNG TÔI                                                            

 

Làng tôi là một miền quê

Ven đường quan cái nối về xã xa

Hai đầu rộn rã khách qua

Dưới sông trên bộ song xa dặm vời

Đầu thôn hai miếu lâu đời

Rêu phong thiên cổ tích thời nan phân

Hiên đình Nghê đá triều sân

Nơi đây thờ phụng tiền nhân dựng làng

Sắc phong dấu ấn son vàng

Tám khu địa bộ xưa làng nêu danh

Vực Kè bên ấy tân canh

Đất lành chim đậu yến oanh một nhà

Động Tý thông lủng trên xa

Cây cò cây hạc tre nhà gốc chung

Cồn Tàu nghiêng bóng bên sông

Cùng mang nguồn cội máu chung đậm tình

Cồn vườn-Khe tấy đồi ghềnh

Sơn khê một dải tổ đình xuất ra

Đông-Tây-Nam nhà cạnh nhà

Quan quân dân chính thiết tha thương đời

Sinh ra anh kiệt nhân tài

Tồn vong đất nước nhiều thời thân phơi

Ai qua mời ghé thăm chơi

Nơi đây đất cũ một thời đế đô

Danh tích còn rõ địa đồ

Bến Voi, Trường Ngựa, nhà kho phủ đường

Tiền Kinh có bến thừa lương

Phía bắc Mô súng chặn phường hung nô

Cảnh quan nhiều nét điểm tô

Có con khê mã dưới hồ đồi tây

Đông xuân nước đổ về đây

Tưới qua ruộng lá lòng đầy mương kênh

Phong Lưu bóng tỏ bên đình

Trưa hè râm mát  đêm xinh trăng cài

Chợ chiều một thửa chen vai

Làng trên xóm dưới khách ngoài đến đông

Đình chùa nhà họ ngói hồng

Ngày xuân lễ hội cảnh trông rộn ràng

Giữa làng băng dặm quan san

Dấu chân mở nước buổi ngàn xa xưa

Ô Lâu sông bến sáng trưa

Khách qua thửa ấy đò đưa lại ngày

Ruộng lành chim đổ về đây

Đồng xanh cò trắng mang đầy cảnh quê

Trường tan trống bãi trẻ về

Chim kia tìm tổ trâu bê gọi bầy

Giọng hò xứ sở vơi đầy

Của người thôn nữ vui say ruộng vườn

Ngày ngày một nắng hai sương

Tình người nồng thắm yêu thương khôn lường

Đêm về chuông vọng chùa Lương

Ngân nga thức tục tĩnh đường cuồng mê

Nơi đây đất nước hẹn thề

Thủy phong văn vật nét quê đậm đà

Ai về Phước Tích nhìn qua

Lương Điền bờ bắc đó là quê tôi.

                                  

Lương Điền – 2017

 



CÂY PHONG LƯU

TRƯỚC CỔNG ĐÌNH LÀNG


 

Tỏa bóng sân đình tạo cảnh thiên

Lá reo vi vút tiếng đàn tiên

Âm thanh thánh thót nghe êm ái

Nhạc thoát du dương thấy dịu hiền

Trưa hạ vỗ về say nồng thắm

 Đêm thu thỏ thẻ đắm mơ huyền

Chan nguồn hạnh phúc lên thôn xóm

Ơn cụ Thị Khuê trồng bách niên

 

 

LIÊN CHÂU

  

Trồng bách niên cây tán rợp đường

Bóng nghiên bờ đẹp cảnh thôn Lương

Dừng chân du lịch qua thuyền bộ

Nghỉ gót thăm quan đến dặm trường

Tiếng lá thì thầm bao sự tích

Lời hoa thủ thỉ chuyện tinh tường

Những gì nghĩa cử đời tôn kính

 Để lại trong lòng khách viễn phương.

 

* Cây Phong Lưu được trồng khoảng năm (1915-1917).

Nguyễn Bá Bồng

TƯƠNG THÂN - Thơ Đặng Xuân Diệu

Tương thân

Đặng Xuân Diệu

 

Chúng ta cùng mẹ cùng cha

Âu Cơ trăm trứng sinh ra trăm người

Đến nay cùng đất cuối trời

Đều là dân Việt bao đời tương thân

Cùng sinh sống, cùng làm ăn

Có người gặp cảnh khó khăn bất ngờ

Người thì mẹ yếu con thơ

Người thì bão lũ rủi ro bất thường

Sống trong nghèo khó cùng đường

Nên cần đến những tình thương giúp đời

Mỗi người chỉ một ít thôi

Người tiền, kẻ gạo cứu người gian truân

Thương người như thể thương thân

Giúp người qua cảnh cùng bần ai ơi!

Lành rách cùng một cảnh đời

Đùm bọc đạo lý của người Việt Nam.

 

Những ngày lũ lụt - tháng 11.2020

Đ.X.D.



QUÊ HƯƠNG | HỠI MÙA THU - Thơ Trương Vườn

 


 

QUÊ HƯƠNG

 

 Cho ta yêu!

 Nắm đất phủ ông cha.                      

Yêu mãnh vườn, bao đời còn lưu dấu.

Yêu những gì, mà ta có.

Và cả những gì, nơi đó đã... có ta!

 Cho ta say!

 Say nghĩa say tình.

 Với men nồng, tình bạn thiết tha.

 Với cánh đồng, với hương nồng lúa mới.

 Với trang đời dệt nốt những vần thơ!

 

(Ngày mưa dầm trên quê hương HL,QT.

Noel 25/12/2021)

 

HỠI MÙA THU

 

Mùa thu ơi! sao vội vã qua mau.

Để tia nắng nhạt phai màu nắng hạ.

Chùm gió bấc đem đông về hối hả.

Khiến tim em lạnh giá buổi hoàng hôn.

 

Mùa thu ơi!  sao người nỡ dỗi hờn.

Làm đoạn phím cung buồn trời tháng bảy.

Để câu hát dù ngọt ngào bỏng cháy.

Bỗng vô hồn buông gảy nhịp đàn thơ.

 

Mùa thu ấy sao vô cảm hững hờ.

Để hoa cỏ xác xơ chờ đông đến.

Hương hoa bưởi thoang thoảng mùi quyến luyến.

Nỡ mang thuyền rời bến bỏ bờ yêu!

 

Bước chân ai lặng lẽ cuối đường chiều.

Như níu giữ thật nhiều bao kỷ niệm.

Mối tình ấy vấn vương luôn ẩn hiện.

Hương nồng nàn khó tan biến trong nhau

 

Mùa thu ơi! xin chớ vội qua mau.

Hãy nán lại nối nhịp cầu luyến ái.

Hãy giữ lấy ngọt bùi hương cỏ dại.

Cho men tình mãi mãi được lên ngôi.

 

Mùa thu ơi! tâm sự trút cạn lời.

Mong thu nhé! đừng xa rời quá vội.

Có hương cau mãi dịu dàng mỗi tối.

Để dìu nhau... khỏi lạc lối đường yêu !!!

 

(đh.tv 30/10/2021)

Trương Vườn



QUÊ HƯƠNG XỨ KẼ - Thơ Trương Vườn

 


QUÊ HƯƠNG XỨ KẼ*

 

Phong lưu*' sừng sững ngã ba sông

Suốt mấy trăm năm áng ngự dòng.

Tiên tổ sơ khai công trấn địa

Sinh thời hâu duệ đức lưu tông.

Cây đa Bến Cộ*" vang huyền thoại

Tình sử Lâu Giang** vọng tiếng lòng.

Thiên hạ vinh danh mang tứ "Kẽ"

An cư lạc nghiệp rạng trời đông.

 

 

(*) Thời sơ khai, 4 làng có tên Kẽ gồm: Kẽ Lạng, Kẽ Văn, Kẽ Vịnh, và Kẽ Diên, (nếu thiếu sót mong bổ sung.)

(*') Tên cây cổ thụ.

(*") Bến đò Hôm lạng của làng Kẽ Lạng (xưa).

(**) Huyền thoại của 4 câu ca dao "Trăm năm dù lỗi".

(đhvt 16/12/2021)

Trở lại thăm quê giữa mùa đông.

Thứ Hai, 24 tháng 1, 2022

QUÊ HƯƠNG | CHIỀU TRI NGỘ - Thơ Trương Vườn

 


QUÊ HƯƠNG

 

 Cho ta yêu

 Nắm đất phủ ông cha.                      

Yêu mãnh vườn bao đời còn lưu dấu

Yêu những gì mà ta có

Và cả những gì nơi đó đã... có ta!

Cho ta say

Say nghĩa say tình

Với men nồng, tình bạn thiết tha.

Với cánh đồng, với hương nồng lúa mới

Với trang đời dệt nốt những vần thơ!

 

(Ngày mưa dầm trên quê hương HL,QT. Noel 25/12/2021)

 

 

CHIỀU TRI NGỘ

 

Nâng chén tao phùng giữa cảnh đông.

Luyến lưu tương ngộ thắm duyên nồng.

Bôn ba dâu bể vì cơm áo.

Bám trụ làng quê bởi bận lòng.

Tâm sự hàn huyên tình cách trở.

Bàng hoàng thương cảm đứa còn không.

Bao năm thiên lý đường xuôi ngược.

Thù tạc môn hương tuổi hạc đồng.

 

(đh.vt 22/12/2021)

Ngày trở lại sau mùa giản cách.

Thứ Năm, 19 tháng 8, 2021

TỪ ĐÓ - Thơ Hiến Minh

 



Từ đó!... như không còn gì vội vã

Về quê cho kịp sáng... trước chiều buông

Nơi mẹ già! mừng tủi đợi chờ con

Nấu bát canh thơm lừng!... vườn rau cải

Nơi người cha! Nghiêm không nhiều lời nói

Chỉ gói tròn vuông... bởi một tấm lòng

Họ đã khuất! Về bên cõi ngàn năm

Lưu dấu ảnh! Lên ngôi nhà thanh đạm

Tôi mang vết cứa đau vào hồn thầm lặng!

Nợ trọn đời... nghèo! hai tiếng hiếu trung

Bởi núi cao dầy!... hay nước biển đông...

Không thể nào thêu bởi vần thơ ủy mị(?)

Từ đó tình quê! bên lòng hụt hẫng

Nghe chân mình xao xác!... quảng đường xưa

Mắt mông theo!... thấp thoáng bóng con đò

Bên sông mẹ! chúng trôi về vô tận...

Tìm giữa vườn cau xanh... hơi lửa ấm!

Khói bếp lam chiều! Theo gió biến tan xa...

...........................

Hàng khế, hàng dâu cạnh gốc mai già

Nghe cựa mình! Mai này xuân lại đến.


Hiến Minh

Thứ Tư, 9 tháng 9, 2020

CHÙM THƠ HIẾN MINH: Hồn Hậu Làng Quê, Hẹn Lai Sinh, Khan Hiếm

 


Hồn Hậu Làng Quê

Hiến Minh
             ***
Nơi đây hồn hậu một làng quê
Có núi sông... thơ mộng hẹn thề
Văn phong, lưu dấu người xưa cũ
Miếu mạo, đình nghiêm! rợp bóng che

Thuở ấy Lương Điền như tranh thơ!
Khách vãn Ô Lâu ngắm thẩn thờ
Tầng tầng lá mượt... xanh như ngọc
Những dải đường như điểm đón chờ

Lũ trẻ quê vui với chuỗi ngày
Lên non tìm quả, vít trèo cây
Đuổi chim đào củ, bơi sông suối
Múa gậy lưng trâu, đến tối ngày

Chúng lớn lên tự đến lớp trường
Trường là nhà Họ, mái Đình thôn
Câu văn nét chữ, thầy chăm chút
Cầm lấy tay măng vẽ nét tròn

Rồi vẽ tung hoành cảnh núi sông
Vẽ râu tóc trắng hội Diên hồng
Vẽ cánh tay trần đoàn sát đát
Gươm thiêng mài cạn xuyết vầng trăng

Để chúng mơ xa đến một ngày
Trời quê cùng dấn bước tương lai
Có đựơc mái trường xanh ngói đỏ
Cho xinh tươi cảnh chốn quê này

Nào biết đâu đây buổi giao thời
Nhà nhà đang phú bóng chia phôi
Chim sắp tan đàn... trâu xẻ nghé!
Bèo dạt mây trôi... những kiếp người.
.....................................................
Họ tạ từ nhau dưới trăng quê!
Hẹn ước thu sau nữa... trở về(*)
Van vái những đình thiêng miếu mạo
Để băng mình... vạn dặm sơn khê

Kẻ Bắc người Nam, chẳng chung đường
Tin rằng cùng dựng lấy quê hương
Lương Điền tôi vẫn nhiều tôm cá
Chè xanh tắp típ cả đồi nương

Em gái cùng tôi xếp lá vàng
Lá vàng rơi mãi... mấy thu tan!
Chinh phụ mắt mờ... tóc điểm tuyết
Chinh phu tăm cá... biệt tràng giang(**)

Lương Điền tôi nghiêng đổ...thảm sầu!
Cợn mùi máu thịt... nước Ô Lâu!
Tôi cuốn trôi... theo dòng nước cạn
Trong cái nồi da... cuộc dãi dầu
   ..................................................
Thôi nhé! quên đi cuộc tang điền
Muôn thương... ngàn hận! cũng vùi chôn
Lá rừng... nước biển! Làm sao đếm
Cầu cho Nhật - Nguyệt sáng! ba miền

Non nước này!... đang - sẽ trả lời
Những gì! vọng tưởng... của xa xôi
Tất cả... vì màu xanh sông núi!
Tinh quê! Hồn hậu... với bao người./

Gc: (*) hiệp ước đình chiến 02 năm tổng tuyển cử.
 -(**) 20 năm sau, có người trở lai, có người không.

Hẹn Lai Sinh
Hiến Minh
                   ***
Tôi tin rằng... Mẹ ngự thinh không!
Theo những làn mây trắng chập chùng
Nên vái van... dọc đường vạn lý
Và kinh cầu... giữa cỏi  mênh mông
Xa quê... từ độ! song thân biêt
Dong ruỗi bao thu! một nỗi lòng
Nợ một đời con!... cùng đạo hiếu
Nghĩa này... hẹn trả đến vô chung./


Khan Hiếm
Hiến Minh
                     ***
Tín nghĩa... ôi! khan hiếm thế nào
Cái lòng tự trọng... biết tìm đâu
Tâm người dồn nén... bên dòng lỡ
Dạ thú khiêng mang... phía mỡ mầu
Biến trá tràn lan... miền thánh địa
Mê cuồng trôi nổi... thác nông sâu
Tha nhân nguyện!...đá mềm chân cứng
Để vượt qua mưa nắng dãi dầu.