Quảng Trị ngàn đời viết mãi cũng không xong!
Đã từ lâu ta không về Quảng
Trị
Nhớ quê xưa canh cánh mãi bên
lòng
Nhớ núi đồi mây đẫm lạnh vào
đông
Nhớ rát nam nồm khi nắng hạ
Nhớ những lũy làng tre cong
vạt lá
Nhớ sông xưa (mấy) xóm vạn
kiếp chài nghèo
Nhớ mái đình miếu cổ khép
hoang liêu
Nhớ ruộng cạn cằn khô đồng lúa
vại
Vẫn đẹp lắm trong ta thời trẻ
dại
Mộng xuân hồn - thiên lý - tuổi
mười ba
Xóm nhỏ, ao vườn, nượng bại –
chạy ruồng qua
Vương vãi những gai tre quào
xước náu
Nhớ những hàng chè tàu
dây tơ hồng vàng đang làm dậu
Buổi lúa về trâu đạp kín vòng
sân
Mùa đông khoe áo ấm cũ - đã
mừng
Bắp khoai đậu rang thơm lừng
mấy túi
Thuở rong chơi – bạn bè ta
bơi lội
Bến Ô Lâu khuấy nước tạt tưng
bừng
Con đường làng đến lớp thật
ung dung
Vở học, áo quần tay chân lem
mực
xanh
tím đỏ
Cây bút lá tre
Cán bằng cây hóp mợ
Viết đến mòn rè mũi vẫn chưa
thôi
Nhữg bạn bè thân ái
một thuở của ta ơi!
Bao xiêu lạc – bao đứa còn
đứa mất?
Cho ta gởi hương quê thời
chân đất
Dẫu phù du – cho dẫu có nao
lòng
Trong cả ân tình quê mẹ những
khúc sông
Đã từ lâu ta không về Quảng
Trị
Quảng Trị ngàn đời
ta viết mãi
cũng không xong.
Th. giêng 2008 - 12 th. chạp Đinh
Hợi
Nguyễn Khắc Triết
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét