Tình tôi
Sông Thạch Hãn
Sài Gòn 1967- 2007
Thạch Hãn xuôi dòng giữa cố
hương
Chia bao nhiêu nước ở trên
nguồn
Ô Lâu- Vĩnh Phước về sông Hiếu
Con dẫu xa – lòng dạ vẫn
vương
Thạch Hãn dòng sông huyền
diệu ơi!
Ai đem lót đá dưới chân người
Để Trăng xao xuyến trời Quảng
Trị
Con viết nhiều tên mãi nhớ
người
Thạch Hãn dòng sông dệt Đá ơi!
Từ khi con biết được tên
người
Bâng khuâng bao xiết về quê
mẹ
Quảng Trị ngàn đời yêu dấu
ơi!
Con đã đi xa tự một thời
Mưa rừng chớp bể rất chơi vơi
Mây che khuất kín bầu Thượng
Lĩnh
Sóng dậy bờ Yên Việt ngút
trời
Con biết thág ngày Sông của
Mẹ
Nước nguồn nhuộm máu thảm thương
ơi!
Bao nhiêu nước mắt thời hoang
địa
Thấm Đá vào thêm Thạch Hãn
rồi
Tĩnh thức trăm năm dào dạt
mãi
Sáng trời đã lạc mấy trầm kha
Chưa vơi tâm sự ngày thiên cổ
Dõi mắt về quê bỗng mù lòa
Cho dẫu thế nào đi mấy nữa
Kiếp sau xin được cứ “con người”
Lòng con vẫn khát nhìn Thượng
Lĩnh
Khát trời Yên Việt mẹ cha ơi.
Sg 16-7-2007
Tâm Vũ - Nguyễn Khắc Triết
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét