Tôi tên là Bao Bố, nay cậu tôi đặt lại là Vạn Kim, có mấy lời gửi về
thăm Mự (mẹ), kể lại lịch sử cho quí Cậu, quí Dì biết:
Tiết Xuân mai hãy còn huê (hoa)
Làm thư
một bức gửi về Kim Long
Mẹ tôi thác xuống âm cung
Vì không
nội trợ trong lòng xót xa
Cậu tôi bối rối việc nhà
Bèn đi
cưới Mự bôn ba đem về
Tưởng rằng Cậu Mự đề huề
Không
hay Mự phá một bề tan hoang
Cửa nhà bán hết mọi đàng
Hương hỏa,
tự sự bán tan còn gì
Ghế ngựa cho đến ghế nghi
Ghế bành
sáu cái còn gì Mự ơi?
Hương
án thờ ông bà tôi
Bình
sành một cặp treo côi cột nhà
Bể sành một chậu Hải Ba
Bông
sành, lá thép Mự mà bán xong
Nào rương nào tủ giường mùng
Nào dĩa
nào bát bán xong thay là
Bức bản treo giữa căn nhà
Vẫn đồ tự
sự ông bà xưa nay
Nào cối nào xối nào xay
Thau
kên, cụi mắm ngày rày chẳng lưa
Ván liệt nhà gác chẳng chừa
Đòn tay
tháo bán chẳng lưa vật gì
Mự ơi! Mự thiệt vô nghì
Cậu tôi
đến chốn kinh kỳ làm ăn
Mự theo Mự đón, mự ngăn
Ô tô đón
lại nằm lăn giữa đường
Chợ “Cống” đủ mặt các quan
Họ tai họ
bớp, rõ ràng Mự ơi!
Mự làm xấu hổ Cậu tôi
Cậu tôi
để Mự lôi thôi nỗi gì?
Gia tài bán hết còn chi
Mự đành
hai chữ phản qui cho rồi
Trách ai bạc ác vô hồi
Than rằng:
Ấu tử mồ côi một mình
Hay là con tạo trớ trinh
Cắt gan
trường đoạn sao đành mẫu thân
Nay chữ lỗi đạo chậu trần
Cậu tôi
nể Mự, Mự đừng bỏ con
Còn trời còn nước còn non
Còn khôn
còn lớn mự còn cậy trông
Phận con thơ dại ấu xung
Sao đành
Mự bỏ giữa dòng đào nguyên
Kim Long cách dặm xa miền
Ruột tằm
chín khúc Lương Điền chon von
Mự về cách nước cách non
Con thường
nhìn bóng Mự còn ở đây
Lạy trời phò hộ con rầy
Cưu mang
chín tháng có ngày đền ơn
Ơn Mự trong dạ keo sơn
Trăm năm
khắc cốt chẳng sờn khi nao
Ơn ai ở dạ gươm đao
Con chồng
đày đọa toan hầu bỏ đi
Một anh thác ở Nam Kỳ
Một anh
chưa biết ở thì nơi nao
Ơn Mự nhớ lại quặn đau
Ấu nhi
năm tháng lo âu ăn mày
Bồng xin khắp hết đông tây
Thừa
Thiên, Quảng Trị ngày nay biết tài
Người cho sắn, kẻ cho khoai
Người
cho loong gạo, kẻ vài đồng xu
Mự sao ở dạ mưu sâu
Nắng lửa
mưa dầu nằm đất nằm đai
Thân con đổ ghẻ đổ sài
Cheo leo
theo Mự nằm ngoài nắng sương
Không cho nằm chiếu nằm giường
Cheo leo
theo Mự xóm giềng kêu van
Làm chi đến xóm đến làng
Mự làm đến
phủ, đến quan làm gì?
Con trách cậu Phúng, cậu Thi
Dì Ính,
dì Nọi vô nghì lắm thay
Tự con xa Mự đến nay
Đói cơm
khát sữa ngày ngày biết không?
Mự đòi mỗi tháng ba đồng
Mự ăn con
nhịn sướng sung nỗi gì?
Mự sao vụng nghĩ vụng suy?
Mự không
biết chữ vu qui thế nào
Tam tòng tứ đức là sao
Công
dung nữ hạnh ra vào hẳn huyên
Bắc thang Mự hỏi hoàng thiên
Số Mự
sao chẳng chánh nguyên một chồng?
Hay là số Mự chẳng cung?
Hay là số
Mự má hồng vô duyên?
Hay Mự tham chốn phú quyền?
Để Mự
quyết phá cho liền Mự ra
Hay là số Mự đào ba?
Xui Mự
ăn ở phôi pha làm vầy
Hay là số mạng con rầy?
Mồ côi
không mẹ đọa đày thân con
Còn trời còn nước còn non
Tiếng mự
ghi để sắt son dạ đời
Kim Long cách dặm xa khơi
Lương Điền
con gửi vài lời kính thăm.
Mùa xuân
năm Tân Tỵ, nhất nguyệt nhị thập nhất nhất – Kính bút
(Nguyên
tác của ông thân sinh tôi là Nguyễn Đình Chung. Nguyễn Thiên Định ghi chú)
...Thiên Định tập hợp tất cả các bài của ÔÔng lại thành tập từ từ đưa lên không cần phải đưa liên tục...hẹn gặp ...
Trả lờiXóa